Đà Lạt 2020​​​​​​​
Những buổi đầu tháng 7, Đà Lạt đón mình bằng ngày nắng êm đềm rồi ngày mưa đột ngột. Đà Lạt ôm mình trong vòng tay, âu yếm mình trong từng dấu chân, nơi cửa hiệu hay cả trên những con đường. Nhớ nơi đây như nhớ một đoạn tình cảm nào đấy mà chính mình chẳng thể xác định rõ. Phải chăng, trong những ngày ngẩn ngơ vì mảnh đất nhỏ bé này, Đà Lạt đã trót thành người tình, trót đánh cắp mình của khi ấy.
Người ta sẽ yêu một nơi vì điều gì? 
 
vì những đều tăm tắp trong cuộc sống lao động mỗi ngày ?
vì mỗi xó xỉnh ngóc ngách đều cùng tay trong tay?
hay vì mỗi bước chân đều khẩn trương cùng nhịp sống của nơi đó?
Tìm ra một câu trả lời chính xác để lí giải cho việc "yêu" quả thật rất khó.
Nhưng rõ ràng ta đều nhận ra được khi người ta yêu một địa điểm cụ thể nào đấy, ít nhiều là bởi họ nhìn thấy "con người", thấy những chuyển động, thấy bóng hình khắp ngóc ngách, khắp đường phố thênh thang. 
Có lẽ, đây là câu trả lời của mình, mình yêu Đà Lạt vì những tiếng gọi hàng thân thương. Những ngọt ngào trìu mến khi người ta dành cho nhau, rồi cả bóng lưng đầy cô đơn, những vội vã tan tầm, những say mê giản dị ở người nơi đây
và dù có là một Đà Lạt tấp nập ồn ã.
hay có là một Đà Lạt im lìm buâng khuâng
thì cũng đều khiến mình đắm say hết mực.
Da Lat 2020
Published:

Da Lat 2020

Published:

Creative Fields